3/1/12

[Radio 9] All I want for Christmas is you!


Hà nội
Sáng nay mở cửa, bất chợt gió lạnh ùa vào, nó nhận ra đông đã về. Ngoài đường các cửa hàng đều trang hoàng nào đèn, nào cây thông, nào ông già No-el. Vậy là báo hiệu một mùa giáng sinh nữa sắp đến. Đưa tay lên dụi nhẹ cặp mi mơ màng ,Nó tự mình tưởng tượng ra hương vị ngọt ngào dịu êm của  đêm giáng sinh  trong cơn gió lạnh đầu mùa,đang âm thầm len lỏi trong những khoảng trống của tâm hồn, hình ảnh những cặp tình nhân sánh bước bên nhau trong đêm giáng sinh tuyệt diệu ấy .Có ghen tị một chút nhỉ..Liệu có phải mình hơi ích kỉ với cuộc sống hay k…
 Cái lạnh se sắt của những đợt gió mùa không làm nguội đi không khí Giáng sinh trên khắp phố phường Hà Nội,nó yêu Hà nội, yêu những con đường mịt mù trong sương lạnh đến tê người, yêu cái rét đến cóng tay, yêu sắc trời ảm đạm pha lẫn chút buồn để dành cho bản thân một nỗi khát khao vể 1 bờ vai ấm....

***
Cambridge
Cambridge, những ngày đầu đông…Khung cảnh lớp học trang nghiêm và yên tĩnh. Mùa đông nơi đây không có tuyết rơi, nhưng cái lạnh giá vẫn làm cho thành phố cổ điển này thêm thâm nghiêm, trầm kính. Không gian như nhuốm sắc đông bàng bạc, xam xám. Bên ngoài, qua ô cửa sổ, tôi ngắm nhìn những tòa lâu đài cổ kính trong sương sớm, giữa những bãi cỏ xanh mướt, Tất cả tạo nên một Cambridge rất riêng, rất đẹp, rất cổ và luôn có chút gì u hoài, trầm mặc.
Hình ảnh những bóng dáng trầm ngâm lặng lẽ bước, co ro trong áo choàng và khăn len dày sụ. Ta chợt nhớ Hà nội nhiều hơn tất thảy, Hơi ấm nồng nàn từ chiếc áo len, mùi hương dìu dịu từ chiếc khăn hồng lả lơi trên cổ. Nụ cười nôn nao khẽ chun người vì cái rét thật ngọt đầu mùa.Hà nội ơi, đầu đông rồi nhi?

***

Hà nội
“Trời lạnh quá để phố thành rộng quá.
Thèm chút nắng hồng, hơi ấm một bàn tay".
Đông tới rồi, gió cứ rít lên từng đợt len lỏi vào khe phòng vốn đã nhỏ bé nay lại thêm lạnh lẽo. Bàn tay nó anh vẫn bảo “Sao lại lạnh như thế?”. Khi có anh kề bên, anh vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ bé ấy, nắm rất chặt và chẳng buông ra. Giờ đây, tay nó vẫn lạnh lắm, nó huơ huơ tay lên cao và nói "Tay em lạnh quá". Ở xa thế, anh có biết ?
Nó nhớ anh, nhớ đến cồn cào ruột gan, nhớ đến cháy lòng mà không dám nói. Anh có biết?

Nó nhớ hơi ấm của anh, nhớ vòng tay của anh, nhớ chiếc hôn nhè nhẹ của anh lên má nó.Xa anh rồi, nó cố kìm lòng để lấy tinh thần bước tiếp đoạn đường dài phía trước một mình,thế nhưng…nó cảm thấy khó chịu…1 nỗi nhớ không thể nói nên lời…1 nỗi nhớ làm xước nơi trái tim nhỏ bé
Hôm nay là giáng sinh, những đôi tình nhân sánh bước bên nhau…trao cho nhau tình yêu và nỗi nhớ đâu đó những nụ hôn vội vã lướt nhanh mà ấm áp…còn nó như lạc lõng giữa k gian quen thuộc cảm giác như mình đã thành người thừa trên con đường này khi k có anh sánh bước bên cạnh…con đường cũ…Trời vẫn thế, bầu trời đêm thật tĩnh lặng, ngước nhìn lên bầu trời đen thăm thẳm mong chờ cái lạnh lẽo ghê người của gió mùa, vạch trong đám những giọt buồn rơi qua khung cửa sổ, để cố tìm lấy một ngôi sao nhỏ nhoi nào đó rồi tự hỏi: “Ở đâu có ngôi sao dẫn lối cho những tâm hồn lạc điệu? mình phải làm sao đây, làm sao để đối mặt với tất cả mọi thứ? Làm sao để có nghị lực và sức mạnh để đi tiếp con đường mà không có anh?”.

***

Cambridge 
Giáng Sinh đã về!
Có cảm tưởng rằng chỉ sau một đêm ngủ dậy, những cây thông Noel lấp lánh những ngôi sao trang trí đã đồng loạt mọc lên khắp khu sân bãi, và trải dài dọc khắp những con phố hiền hòa cổ kính bao quanh những ngôi trường của Cambridge. Vẳng trong gió những âm điệu rộn ràng quen thuộc của mùa Giáng Sinh an lành. Những tòa lâu đài trang nghiêm, những con phố nhỏ với kiến trúc cổ, cái lành lạnh, giai điệu nhộn nhịp,…tất cả hòa hợp với nhau một cách kì lạ.
ở nơi này ,nơi anh đang đứng, một không khí như xưa, đông đúc, ồn ào, vui nhộn…và rộn rã nhưng anh lại cảm thấy cô đơn và lạc lõng,cứ mỗi lần nghĩ đến e là a lại thấy có thêm niềm tin và sức mạnh nào đấy…tiếng violon da diết kéo dài, mình như chìm đắm trong cõi bâng quơ những hình ảnh những khoảnh khắc cứ nối tiếp nhau tràn về…gia đình bạn bè và cả cô ấy nữa mình bỗng nhiên đung đưa thân người và hòa cùng giai điệu bài hát…mình đang nhảy vs ai tnay tại sao 2 cánh tay mình lại quơ trên không khí cố quàng nắm lấy 1 bóng hình mờ nhạt trong hư không vô hình mà chân thì cứ bước… Làm sao để thôi nhớ về những kỷ niệm thật đẹp của chúng ta? Lúc này đây em có nghĩ về anh không? Anh nhớ em thật nhiều, anh muốn được bước tiếp con đường có cả hai chúng ta,vẫn muốn 1 lần nữa được nhảy điệu Vance chậm vs e trong 1 đêm dạ hội…nhạc hết rồi để lại 1 khoàng lặng lạnh lẽo…Bầu trời kia không còn tia nắng,tuyết rơi ngày càng nặng hạt, mỗi lần đi qua cây thông dưới nhà với cả chục ngọn nến lung linh dưới thân cây thật khiến lòng trở nên ấm áp mà không dám bước chân ra lớp tuyết đầu đông bên ngoài .


***

Hà nội
 Chậm chậm đếm từng khoảnh khắc dần qua…rất gần rất gần thôi đêm giáng sinh đang gõ chạm nơi đầu ngõ những ánh đèn màu sáng choang những khung cửa kính phun hình hoa tuyết những bộ quần áo đỏ thắm trên đường tất cả để đón chào 1 đêm giáng sinh an lành tâm cảm cũng bắt đầu càng ngày càng lạnh giá, cái lạnh của giáng sinh năm nay đến trong tôi nhanh hơn gần hơn và buốt giá hơn, ở nơi đây k có những tuyết rơi phủ đầy ngập cả lối đi mà chỉ có những cơn mưa dai dẳng và từng cơn gió rét căm căm, tôi nhớ a nỗi nhớ đến nao lòng, tự hỏi từng ngày từng h từng phút trôi qua…có khi nào a ngồi 1 mình nhớ tới tôi như tôi đang nhớ tới a bây giờ,đầu ngón tay tê buốt trên bàn phím... nhớ quá… nhớ mà k thể thét gào cứ âm ỉ trong tim nỗi nhớ chợt tràn ra theo những giọt nước mắt lăn dài trên má…nó bật khóc nức nở…như một đứa trẻ muốn tìm một khoảng trống cho riêng mình.

***

Cambridge 
Cambridge những ngày cuối năm. Tiếng nhạc Jingle Bell vang lên rộn rã nhộn nhịp trong không trung. Đâu đó giữa cái giá rét của mùa đông, những hơi thở đầu tiên của mùa xuân đã nhẹ nhàng lan tới. Ấm áp….
đêm Noel, 33 tháp chuông nhà thờ ngân lên 33 giai điệu, cả Cambridge như vào lễ hội của thánh ca cứ  ngân lên ngân lên mãi.nó đem đến cho ta chút ấm áp, nhẹ thôi nhưng ấm lạ lùng, kì lạ quá cứ như là qui luật vậy cứ cái gì buồn thật buồn thì khi nó đi qua ta sẽ có được sự thanh thản đến mức k ngờ nhưng trc mắt đang là sự mệt mỏi lạnh ủ ê, chút chống chếnh xốn xang là nỗi nhớ nhà, và cả e nữa… a sẽ trở lại vì biết rằng Hà nội vẫn có người đợi anh…
                                                          ..............................................................................
Giáng sinh đã về. Chúc cho ai đó được hạnh phúc bên nửa yêu thương! Chúc cho ai đó còn cô đơn sẽ tìm thấy một bờ vai chia sẻ! Chúc cho ai đó sẽ tìm lại được nhau sau những tháng ngày xa cách! Chúc cho ngày Giáng sinh tràn đầy niềm vui; hạnh phúc vừa đủ và bình yên thật nhiều! Không chỉ là nụ cười mà đôi khi những giọt nước mắt cũng là niềm hạnh phúc, chúc cho ai đó sẽ giữ được những giây phút ấy suốt cả cuộc đời!Merry Christmas!



List nhạc:
  1. Những mùa đông yêu dấu_Tấn minh
  2. In The Bleak Mid Winter _ Camilla Kerslake
  3. The First Noel - David Archuleta
  4. Same Old Christmas - Hilary Duff
  5. Feliz navidad_ Celine Dion







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Share

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites